Trong Unix và Linux, "nohup" là một lệnh rất hữu ích và tên đầy đủ của nó là "nohangup", có nghĩa là không bị treo. Bằng cách sử dụng lệnh này, chúng ta có thể chạy chương trình trong shell và để nó chạy liên tục trong nền, ngay cả khi chúng ta đóng thiết bị đầu cuối hoặc ngắt kết nối khỏi SSH. Bài viết này sẽ trình bày chi tiết cách sử dụng chế độ Nohup của shell, cũng như tính bền bỉ và quản lý không bị nhiễu của nó trong khi chạy các chương trình ở chế độ nền. Phần 1: Chế độ Nohup là gì? Trong Unix và Linux, khi chúng ta chạy một chương trình trong thiết bị đầu cuối, nếu chúng ta đóng thiết bị đầu cuối hoặc ngắt kết nối, chương trình thường chấm dứt. Điều này rất không thân thiện với một số chương trình cần chạy trong một thời gian dài. Để giải quyết vấn đề này, chúng ta có thể sử dụng lệnh nohup để chạy chương trình, để ngay cả khi chúng ta đóng thiết bị đầu cuối hoặc ngắt kết nối, chương trình sẽ tiếp tục chạy trong nền. Điều này được gọi là mô hình Nohup. Phần 2: Làm thế nào để sử dụng lệnh nohup? Cú pháp cơ bản để sử dụng lệnh nohup là: ''Ầm ầm nohupcommand>/dev/null2>&1& ``` Trong số đó, "lệnh" là chương trình hoặc lệnh mà chúng ta muốn chạy trong nền. ">/dev/null2>&1" có nghĩa là cả đầu ra tiêu chuẩn và lỗi đều được chuyển hướng đến /dev/null, tức là chúng bị bỏ qua. "&" chỉ ra rằng lệnh được chạy trong nền. Ví dụ: nếu chúng ta muốn chạy một chương trình có tên là "myprogram" trong nền, chúng ta có thể sử dụng lệnh sau: ''Ầm ầm nohup./myprogram>/dev/null2>&1& ``` 3. Tính năng và ưu điểm của mô hình NOHUP 1. Hoạt động liên tục: Các chương trình đang chạy ở chế độ nohup sẽ tiếp tục chạy trong nền, ngay cả khi chúng tôi đóng thiết bị đầu cuối hoặc ngắt kết nối. Điều này rất tốt cho các chương trình cần chạy trong một thời gian dài. 2. Quản lý không nhiễu: Các chương trình chạy ở chế độ nohup sẽ không bị ảnh hưởng bởi hoạt động của thiết bị đầu cuối nền trước, chẳng hạn như đóng thiết bị đầu cuối, ngắt kết nối, v.v. Điều này đảm bảo hoạt động ổn định của chương trình. 3. Quản lý linh hoạt: Chúng ta có thể sử dụng các lệnh và công cụ khác để quản lý các chương trình đang chạy ở chế độ nohup, chẳng hạn như xem quy trình, dừng quy trình, v.v. Điều này cho phép chúng tôi linh hoạt kiểm soát và quản lý các chương trình nền. 4. Biện pháp phòng ngừa 1. Các chương trình chạy ở chế độ nohup sẽ vẫn bị ảnh hưởng bởi các giới hạn tài nguyên hệ thống, chẳng hạn như bộ nhớ, CPU và các tài nguyên khác. Nếu chương trình tiêu tốn quá nhiều tài nguyên, nó có thể khiến hệ thống chậm lại hoặc chương trình gặp sự cố. Do đó, khi sử dụng chế độ nohup, chúng ta cần quản lý tài nguyên chương trình một cách hợp lý. 2. Một chương trình chạy ở chế độ nohup sẽ tạo một tệp có tên "nohup.out" trong thư mục hiện tại để lưu trữ đầu ra của chương trình. Nếu chúng ta không cần đầu ra này, chúng ta có thể chuyển hướng nó đến /dev/null hoặc dọn dẹp tệp thường xuyên. 3. Khi sử dụng chế độ nohup, chúng ta cần đảm bảo rằng các tệp mã và dữ liệu của chương trình có quyền thích hợp để chương trình có thể chạy bình thường. Tóm lại, chế độ Nohup của shell cung cấp cho chúng ta một cách thuận tiện và linh hoạt để quản lý daemon của chúng ta. Bằng cách sử dụng chế độ nohup, chúng ta có thể dễ dàng chạy chương trình ở chế độ nền và đảm bảo rằng chương trình chạy liên tục và không bị can thiệp. Điều này rất tốt cho các chương trình cần chạy trong một thời gian dài hoặc cần được quản lý từ xa.